
luật học là gì?
1. Thơ là gì.
Lịch sử thơ ca đã trải qua những bước phát triển đa dạng và phong phú cả về bố cục, quan niệm và phương pháp. Thuật ngữ thơ (tiếng Pháp: Poétique, tiếng Anh: Poetics) có nguồn gốc từ tiếng Hy Lạp: Poietike, được thể hiện trong tác phẩm Poetica của Aristotle (384 – 322, tr.CN). Có nhiều cách hiểu về thuật ngữ Thi pháp, nhưng nội dung cơ bản của Thi pháp được kết hợp với cách hiểu như sau: Thi pháp là hệ thống nghệ thuật của một hiện tượng văn học. Khái niệm này có một số yếu tố cơ bản phải được giải thích, bao gồm: hệ thống, nghệ thuật, hệ thống nghệ thuật và hiện tượng văn học.
Hệ thống: Là một tập hợp gồm nhiều nhân tố, trong đó các nhân tố có quan hệ với nhau, giá trị của hệ thống không phải là giá trị cộng các nhân tố mà là giá trị tổng thể; Giá trị của mỗi phần tử khi nó nằm trong hệ thống không phải do bản thân phần tử đó quyết định mà do hệ thống xác định dựa trên tổng giá trị của toàn bộ hệ thống và mối quan hệ giữa các phần tử của hệ thống đó. . Chẳng hạn, những chi tiết miêu tả hình thức, tính cách, gia thế của nhân vật Thị Nở trong Chí Phèo của Nam Cao đều được quy chiếu bởi hệ thống thẩm mỹ của toàn bộ truyện, đặc biệt là sự chi phối và quy chiếu của đặc điểm thi pháp. nhân vật Chí Phèo.
Nghệ thuật: Các phương diện hình thức như thủ pháp nghệ thuật, thủ pháp nghệ thuật, phương thức xây dựng, miêu tả và kể, quan niệm nghệ thuật, nhãn quan nghệ thuật, điểm nhìn nghệ thuật, v.v. Nội dung của phương diện nghệ thuật khác với nội dung xã hội của hiện tượng văn học. Ví dụ: Sự hiểu biết nghệ thuật của Nguyễn Tuân về con người Từ tử tù Vẻ đẹp thể hiện từ tài năng, nhân cách, thái độ sống, triết lý sống kết hợp với nỗi niềm SẮC ĐẸPyêu và trân trọng cái đẹp như một sự phủ nhận cái xấu xa, xấu xa của xã hội nô lệ, tội lỗi thời thực dân, phong kiến.
Hệ thống nghệ thuật: tập hợp các khái niệm, phương pháp, bước tiến hành…, có liên quan chặt chẽ với nhau. Trong đó, giá trị của từng yếu tố do hệ thống quy định và các yếu tố đó phát huy giá trị, ý nghĩa của chúng trong hệ thống. Tính hệ thống của nghệ thuật tồn tại ở nhiều cấp độ như một tác phẩm, một hệ thống các tác phẩm, một tác phẩm lớn có nhiều tác phẩm nhỏ. Chẳng hạn trong bài thơ Nhật ký trong tù, trong toàn tập Nhật ký trong tù, trong toàn bộ tác phẩm văn học của Hồ Chí Minh.
Kỳ quan văn học: Một thời đại, một trào lưu, một tác giả, một hệ thống tác phẩm hay một tác phẩm…, đều có những đặc điểm của nó dựa trên những mối quan hệ nội tại và là kết quả của lịch sử, kinh tế, chính trị, xã hội, điều kiện văn học; sáng tạo của nhà văn và óc thẩm mỹ của người đọc. Ví dụ: Thơ mới Việt Nam 1930-1945, văn học hiện thực phê phán 1930-1945; Văn học cách mạng miền Nam vùng tạm chiếm chống Mỹ, của Nam Cao sáng tác trước Cách mạng tháng Tám, rừng rắn của Nguyễn Trung Thành; truyện ngắn của Tchekhov, thơ tình của Tagor, Tiếng gọi nơi hoang dã của Jack London; Lá cỏ của Whitman…
2. Thơ là gì?
Với tư cách là một bộ môn khoa học, Thi pháp lấy Thi pháp làm đối tượng nghiên cứu, tức là nghiên cứu hệ thống nghệ thuật của các hiện tượng văn học. Trong thực tế, hệ thống văn học nghệ thuật tồn tại ở nhiều cấp độ như tác giả, tác phẩm, thời trang, thời gian…; mặt khác, trong các thể loại văn học như văn học dân gian, văn học viết lại có những đặc điểm khác với thơ ca. Vì vậy, việc điều tra, nghiên cứu có thể được tiến hành ở nhiều cấp độ và mức độ khác nhau. Cùng với dòng chảy văn học dân gian và văn học viết, các phương diện của Thi pháp học Thơ văn học dân gian và Thơ văn học viết.
Thơ trong văn học dân gian bao gồm thơ ca dân gian (thần thoại, truyền thuyết, truyện cổ tích, truyện cười, truyện ngụ ngôn), thơ ca dao (ca dao, vè), thơ đố.
Thơ trong văn học viết bao gồm các thể loại thơ (thơ, truyện, ký, kịch), thi pháp văn học các thời đại (trung đại, hiện đại, hậu hiện đại). Hệ thống các bài thơ trong tác phẩm của một tác giả (thơ Nguyễn Du, thơ nhật ký trong tù của Hồ Chí Minh, thơ Tố Hữu, truyện thơ Nam Cao, truyện thơ O. Banzac…); chất thơ của tác phẩm (thơ Bài thơ “Sóng” của Xuân Quỳnhtruyện thơ Rừng rắn của Nguyễn Trung Thành, truyện thơ Thuốc của Lỗ Tấn, truyện thơ Ông lão và biển cả của Hê-Minh-Uê, v.v…).