
Phân loại thơ trữ tình
Chúng tôi chia thơ trữ tình theo nhiều cách khác nhau. Cách phân chia nào là tùy thuộc vào truyền thống văn học cụ thể. Phạm vi của các tác phẩm trữ tình rất rộng. Có thể kể ngâm khúc, thơ văn xuôi, ca trù, từ láy. Đặc điểm chung của tác phẩm trữ tình là được thể hiện một cách thuần tuý, khái quát trong tác phẩm trữ tình.
Tuy theo truyền thống thơ ca của mỗi nước mà người ta có những cách phân loại thơ trữ tình khác nhau. Ở phương Tây, có các cách phân loại:
1. Sắp xếp theo cảm hứng.
Căn cứ vào cảm hứng, có thể chia thơ trữ tình thành bi kịch, trào phúng và thơ trào phúng.
– Bi kịch: là một trữ tình có quy mô trung bình, nội dung thiền định hoặc cảm xúc, thường buồn, được thể hiện chủ yếu ở ngôi thứ nhất và có cấu trúc không có khuôn mẫu rõ ràng. Đó là khúc nhạc buồn, những nỗi niềm ấy sống lại thành quan niệm, thành triết lí sống, bản chất của nó là nỗi sầu, đau khổ, chia ly, đổ vỡ, một định mệnh không thể tách rời của kiếp người:
“Hoa nở rồi tàn”
Trăng tròn sẽ chậm lại
phù hợp chia tay
Những người sắp chia tay.”
(Hoa nở để tàn – Xuân Diệu)
– Bài hát: là những vần thơ ca ngợi những sự kiện anh hùng, những nghĩa cử của con người, những cảnh hùng vĩ của sông núi đất nước:
“Cậu bé
ví đẹp
chân nhanh
chào mừng đầu
Ba lô là sai
Miệng thì thầm
Giống như một con chim chích
Nhảy trên vạch vàng…”
(Lượm – Sa Hữu)
“Bạn là ai? Cô gái hay nàng tiên
Bạn già hay trẻ mãi không già?
Mắt tôi thấy hay đốt lửa trong đêm
Nó là thịt của bạn, hay nó là sắt hay đồng?”
(Người con gái Việt Nam – Tố Hữu)
– thơ trào phúng: là một dạng ca từ đặc biệt mà tác giả phủ nhận những điều xấu xa bằng một giọng điệu châm biếm, mỉa mai, mỉa mai. Trào phúng là một hình thức trữ tình, tác giả bộc lộ cảm xúc phủ nhận những điều sâu xa hơn bằng một giọng điệu châm biếm, châm biếm, mỉa mai. Sức mạnh của sự trào phúng phải là sự căm ghét sâu sắc những thói hư tật xấu, những kẻ phản diện trong xã hội, xuất phát từ một lí tưởng thẩm mỹ đúng đắn, tiến bộ:
“Trọn đời như một “kỵ sĩ”
Kéo… xe trả nợ khó đòi
Chỉ vì giọng nói của một ông già
Vì vậy, đến mức khốn khổ.”
(Phó lái – Tú Mỡ)
2. Phân loại dựa vào đối tượng miêu tả.
Ngày nay, người ta căn cứ vào sự vật tạo nên cảm xúc của nhà thơ để phân loại bài thơ. Thơ trữ tình có thể chia thành các loại như trữ tình tình cảm, trữ tình thế sự, trữ tình dân sự, trữ tình phong cảnh.
– Tình cảm thầm kín: là những bài thơ liên quan đến những cảm xúc của các mối quan hệ hàng ngày: tình yêu nam nữ, tình vợ chồng, tình cha mẹ, anh chị em, v.v. Giá trị của trữ tình tình cảm là giúp người đọc nhận thức rõ hơn về những cảm xúc đời thường:
“Mẹ đánh thức con dậy sớm vào sáng mai
Người mẹ tốt bụng và kiên nhẫn của con!
Tôi sẽ vượt qua ngọn đồi để chào đón bạn
Bạn phương xa về chơi nhé”.
(Bài hát về chó mẹ – Esenin)
“Không phải ai cũng biết Esenin
Nhiều người trong số họ thậm chí không biết đọc
Khi bạn bỏ lỡ, trái tim bạn hét lên:
Mẹ già, mẹ còn biết mình không?”
(Thơ Đêm Đông – Esenin)
– Tình hình dự trữ: là những bài thơ viết về những cảm xúc cuộc sống mang đặc trưng “bản chất con người”:
“Khi tôi ở trong hoàng hôn
Sau đó, một cái gì đó bình minh
Đừng để hoàng hôn ngăn cản bạn
Vào buổi sáng chúng sẽ được sinh ra”.
(Xin đừng dừng lại – Chế Lan Viên)
Trong thời điểm lịch sử có nhiều đổi thay, nhiều giá trị chưa được định hình rõ nét, bài thơ trữ tình gợi cho người đọc những suy tư, trăn trở, trăn trở trước thực tại xã hội. Nhiều bài thơ của Nguyễn Bỉnh Khiêm, Nguyễn Khuyến, Hồ Xuân Hương… là tiếng nói có giá trị của hoàn cảnh.
– Tình công dân: là những bài thơ thể hiện tâm tư, tình cảm, suy nghĩ của nhà thơ trước xã hội, với chế độ chính trị, v.v. Ở đây, nhà thơ lấy tư cách của một công dân để đề cao, ca ngợi công lao của nhân dân và lên án kẻ thù chung. Nhiều bài thơ trong văn học Việt Nam thời chống Pháp và chống Mỹ thuộc loại này:
“Nhưng núi còn đó anh vẫn nhớ.
Cơn giận vẫn còn đó, tôi vẫn còn đó
Đã chết cho con người của trái đất này!
Ai viết tên tôi là liệt sĩ
Bên hàng bia trắng giữa đồng
Nhớ nhau tôi gọi: bạn tình
Một tấm lòng bằng vạn tấm lòng.
Tôi bước đi với những vì sao trong chiếc mũ của mình
Mãi là vì sao soi đường dẫn lối
Em sẽ là bông hoa trên đỉnh núi
Bốn mùa thơm mãi cánh hoa thơm.
(Núi Đôi – Vũ Cao)
– Cảnh trữ tình: là những bài thơ nói lên tình cảm của con người trước thiên nhiên như cây cối, núi non, sông biển, cảnh đẹp quê hương, đất nước:
“Không khí đầu thu
Nước sông gợn sóng
Cậu bé lớn lên
Ngạc nhiên khi thấy ảnh của anh ấy
Khi gió trở về
Hạ chí cỏ vàng.
chiều tháng ba
Trên đồi sim…
Những đồi sim…
Đồi sim dài bất tận trong chiều
Màu tím hoa sim
Tím cả chiều xa nhau
Nhìn chiếc áo rách
Em hát trong màu hoa.
Áo anh xẻ tà phương trời,
Vợ mất sớm, mẹ không may vá.
(Mùa sim tím – Hữu Loan)
“Thành phố tôi có một dòng sông xanh
Nước trong soi gương soi hàng tre tóc
Tâm hồn tôi là một chiều hè
Tỏa sáng trên dòng sông lấp lánh.
(Nhớ dòng sông phố – Tế Hanh)
Những cách phân loại thơ trữ tình trên đây chỉ mang tính chất tương đối. Thế giới nội tâm của con người vô cùng phong phú, phức tạp và có trăm nghìn mối quan hệ khó phân định rạch ròi. Trong lời tình cảm còn có lời cảnh, lời tình huống, lời nghĩa dân và ngược lại. Ở đây, sự phân loại chỉ nhằm giúp người đọc nhận diện cảm hứng chủ đạo, khuynh hướng nghệ thuật của nhà thơ.