
Những lưu ý khi làm bài văn phân tích giá trị hiện thực và nhân đạo trong tác phẩm văn học.
Văn học là một hình thái ý thức xã hội đặc thù. Điều này cùng với các bộ môn NT khác tạo nên hình ảnh tinh thần của một dân tộc. Nếu phương thức phản ánh trong hội họa là màu sắc, giai điệu âm nhạc, hình thức kiến trúc… thì văn học là ngôn ngữ nghệ thuật. Vì vậy, văn tự có quan hệ mật thiết với chữ quốc ngữ và là một trong những phương thức quan trọng để nuôi dưỡng và phát triển hệ thống từ vựng tiếng Việt với những quy tắc sử dụng của nó.
Mặt khác, văn học, giống như các loại hình nghệ thuật khác, nhằm thể hiện hiện thực, tạo ra hiện thực hoặc tạo ra một hiện thực hư cấu. Vì vậy, mục tiêu phản ánh của nó là con người, cuộc sống, mục tiêu hướng tới là cải tạo xã hội, hướng con người tới những giá trị tốt đẹp trong cuộc sống. Vì vậy, trong các giá trị cơ bản của văn hóa không thể không nhắc đến hai giá trị cốt lõi – giá trị chân chính và giá trị nhân đạo.
1. Giá trị đích thực.
Giá trị đích thực của tác phẩm văn học là toàn bộ hiện thực được tác giả của tác phẩm văn học thể hiện, tuỳ theo dụng ý sáng tạo mà sự kiện có thể giống hiện thực c/nên nó có sự khúc xạ ở các mức độ khác nhau. Tuy nhiên, hầu hết hiện thực trong tác phẩm văn học đều là hiện thực có thật. Nó nhằm thể hiện thực tế của một thời đại dưới nhiều góc độ khác nhau hơn là sự thật cụ thể.
Khi làm bài tập làm văn theo mẫu: Em hãy trình bày khối lượng công việc thực tế….? Học sinh phải giải thích rõ ràng giá trị thực là gì, nói cách khác, phải thể hiện cách hiểu hay khái niệm về giá trị thực. Kiến thức đúng, đủ sẽ giúp học sinh xác định chính xác những đặc điểm cơ bản của nó, từ đó hoàn thành bài viết một cách tốt nhất.
Về cơ bản, giá trị thực bao gồm hai đặc điểm chính:
– Phần thứ nhất: giải thích về Sự thật được đặt trong tác phẩm của nhà văn. Nói cách khác, tác phẩm phản ánh sự thật nào? Vào thời điểm nào? Những nét chung của chân lý đó là gì? Phản ánh sự thật đó có ý nghĩa gì?
– Phần thứ hai: người tiêu biểu. Đây là một phần của các tác phẩm hiện thực. Tất nhiên, gắn với từng thời điểm, với từng xã hội cụ thể bao giờ cũng có một hình mẫu đại diện cho toàn xã hội. Kiểu người đó được nhà văn khái quát và dựng lại bằng hình ảnh điển hình trong tác phẩm của mình. Vì vậy, để lí giải giá trị nhân đạo của tác phẩm, cần phân tích hình tượng nhân vật tiêu biểu trên các phương diện: miêu tả ngoại hình, tính cách, hành động, lời nói,… nhân vật đó thuộc loại nào, thuộc tầng lớp nào. đại diện trong xã hội? Nó có đại diện cho một ngôn ngữ chung cho bất kỳ lớp người nào không? Qua việc xây dựng hình tượng nhân vật điển hình trong tác phẩm, tác giả muốn đạt được điều gì? Hay nhân vật điển hình giúp tác giả trình bày hiện thực được trình bày như thế nào?
Hãy luôn nhớ rằng bất kỳ chi tiết nghệ thuật nào trong tác phẩm đều có ý nghĩa, ý nghĩa đó khá độc lập nhưng luôn phải đặt trong tổng thể để có cách nhìn và đánh giá đúng đắn nhất.
2. Giá trị nhân văn.
Một giá trị cơ bản của tác phẩm văn học hiện thực được tạo nên bởi sự đồng cảm sâu sắc của nhà văn với nỗi đau của con người, những cảnh đời éo le; Đồng thời, thể hiện sự trân trọng, ngưỡng mộ những nét đẹp tâm hồn và niềm tin vào khả năng vươn lên của con người trong bất kỳ hoàn cảnh nào của cuộc sống.
Để làm rõ giá trị nhân đạo của việc làm, cần phân tích các khía cạnh sau:
– Thể hiện bộ mặt vô nhân đạo, tàn ác của xã hội: đây là tình huống chung mà nhân vật bị đẩy vào những tình huống khủng khiếp và đau đớn. Thông thường ở khía cạnh phê phán, các nhà văn thường bày tỏ thái độ lên án, phê phán các giai cấp thống trị, cường hào, bạc nhược, chà đạp nhân dân, băng giá.
– Biểu dương, khen ngợi những giá trị tốt đẹp: ngưỡng mộ truyền thống tốt đẹp hoặc ngưỡng mộ những phẩm chất tốt đẹp của một người hay một lớp người trong xã hội. Đó là những vẻ đẹp bị chôn vùi trong ách thống trị và áp bức.
– Từ bi, che chở kẻ yếu, thủy chung: xuất phát từ việc phát hiện, khám phá vẻ đẹp tiềm ẩn của các nhân vật, hoặc biết hoàn cảnh đẩy những người lương thiện đến đường cùng, hay đẩy họ đến con đường tội lỗi nên nhà văn bày tỏ sự đồng cảm với họ, tạo ra những tình huống, hoặc xây dựng những nhân vật phụ để đùm bọc, đùm bọc, che chở, giúp họ vượt qua khó khăn, thử thách vươn lên bản thân, thân thể, khẳng định niềm tin, ước mơ, khát vọng trong cuộc sống.
– Chỉ định đường đi, đường dẫn cho ký tự: Tính năng này không có sẵn trong tất cả các tác phẩm. Tùy vào cách nhìn và khả năng đoán định sự thật của người viết để nhà văn đưa ra hướng giải quyết những bế tắc của số phận nhân vật, hay đưa ra những chi tiết hoang đường, kì ảo như: lối thoát cho nhân vật nếu hết lối đi là đúng hoặc trên. thế nhân không thể thay đổi hoàn cảnh.
Phân tích truyện ngắn Vợ chồng A Phủ của Tô Hoài