
Mối quan hệ giữa nhà văn, tác phẩm và người đọc.
1. Nhà văn và tác phẩm.
Tác phẩm văn học lấy ngôn từ nghệ thuật làm chất liệu, hình tượng nghệ thuật làm phương thức thể hiện thế giới. Qua đây, nhà văn bày tỏ tư tưởng, tình cảm, triết lí nhân sinh. “Mọi tác phẩm nghệ thuật đều được xây dựng bằng những chất liệu vay mượn từ hiện thực. Nhưng người nghệ sĩ không chỉ ghi lại những gì đã có mà còn muốn nói lên những điều mới mẻ” (Nguyễn Đình Thi)
Thước đo giá trị của một tác phẩm văn học nằm ở sự chân thực, sâu sắc trong việc phản ánh cuộc sống với những quy luật khách quan và thế giới nội tâm của con người.
Nghệ thuật nào cũng cần phương tiện vật chất để hiện thực hóa cảm xúc, tư tưởng, ý tưởng của người nghệ sĩ: Hội họa cần màu sắc, bố cục; Một số tác phẩm điêu khắc yêu cầu đường nét và hình khối; Phim cần các chi tiết, trình tự, góc quay xa gần…
Cũng như vậy, tác phẩm là con đường để nhà văn hoàn thành thiên chức của mình, hoàn thành một chức năng cao đẹp: chỉ ra hiện thực cuộc sống. Không có tác phẩm thì không có nhà văn, nhà thơ. Không có việc làm, nhà văn giống như họa sĩ không có bút, nhà quay phim không có máy ảnh…
Tác phẩm là cái cuối cùng, là cái túi chứa đựng tất cả những cảm xúc, ước muốn, nỗi niềm của nhà văn trước hiện thực cuộc sống. Có những đêm không ngủ và lòng bừng sáng, tâm hồn người nghệ sĩ dạt dào cảm xúc mãnh liệt dẫn đến một nhu cầu: viết, viết, viết. Có nghệ sĩ cảm thấy nếu không viết được thì có thể phát điên, chết hoặc tồn tại như chết nếu không viết được, không nghĩ ra được tác phẩm.
Điều làm nên tên tuổi, thể hiện cái tôi phong phú, khiến nhà văn, nhà thơ cảm thấy cuộc đời mình thực sự có ý nghĩa (chứ không phải là một sự tồn tại mờ ảo) chính là sự sáng tạo ý tưởng mới. Qua đứa con tinh thần này, người nghệ sĩ đã thể hiện cá tính riêng cũng như khẳng định sự tồn tại của cá nhân.
Có những tác phẩm thực sự giúp người nghệ sĩ – con người vượt qua ranh giới của sự lãng quên và cái chết để hướng tới một cuộc sống trường tồn. Đó là lúc người nghệ sĩ tạo ra những tác phẩm có giá trị cao.
2. Tác phẩm và độc giả.
Người đọc là người đánh giá tác phẩm của tác giả và những người đồng sáng tạo. Nếu tác giả tồn tại vì tác phẩm thì độc giả là người cung cấp “thẻ căn cước” cho tác phẩm để tác phẩm và tác giả trường tồn với cuộc đời.
Vì vậy, khi tiếp nhận một tác phẩm, người đọc chỉ quan tâm nếu tác phẩm đó thể hiện một cách nhìn mới và nhấn mạnh được cá tính độc đáo của người viết. Cùng một cách nhìn, cùng một cách cảm nhận sẽ bị người đọc lãng quên và chối bỏ.
Vì vậy, để có những tác phẩm giá trị, lay động trái tim người đọc cần phải có một trái tim ấm áp, một tâm hồn nhạy cảm tinh tế; Những gì bạn viết nên xuất phát từ cảm xúc chân thật sâu sắc. Để làm được điều đó, trái tim người nghệ sĩ phải giữa đời và vì đời.
Độc giả khi đánh giá và thưởng thức “xinh đẹp’ trong một tác phẩm văn học nói chung không nên nhìn vào kết cấu bao quát, dung lượng lớn của câu văn để vội đánh giá mà nên đào sâu để tìm ra nguồn cảm xúc phong phú, sâu lắng vốn là cội nguồn của nhà thơ. , lấy ngọc thai nghệ sĩ gửi . Chỉ khi đó chúng ta mới có thể bước vào vương quốc của Cái Đẹp.
Chứng minh: Giá trị của tác phẩm nghệ thuật trước hết là giá trị tư tưởng…